Cỡ chữ
18
Màu nền
Khoảng cách
1.5
Màu chữ
Phông chữ
Canh lề
Chương 21: Chương
Cập nhật: 2 weeks ago
|
~25 phút đọc
Tốc độ:
1x
Cao độ:
0
Giọng đọc:
Ngô Sở Úy không dám đứng bán ở chỗ trước kia nữa, sợ bị Trì Sính bắt được, y dọn đến chỗ xa hơn. Mua một chiếc xe ba bánh cũ, một cái thùng tròn không gỉ, bận rộn vài ngày, cuối cùng chính thức nhập môn.
Y mới quen một bác trai bán kẹo đường, tuổi tác không nhỏ, tính tình hiền lành. Khi không ai đến mua cháo, Ngô Sở Úy sẽ nhìn bác trai đó thổi kẹo đường, y cũng muốn học kỹ thuật này. Nếu y bán hết cháo trước, trời lại tối, y sẽ mua hết mấy cây kẹo đường còn lại của bác trai, sợ bác trai đứng đây lâu thân thể sẽ ăn không tiêu.
Có hôm một thành quản tranh cãi với bác trai, bảo bác ấy đổi chỗ, bác trai lại không đi. Thành quản vỗ vai bác trai một cái, bác trai liền ngã xuống đất không dậy nổi, không ngừng lăn lộn dưới đất, vừa lăn vừa gào: "Đau chết tôi rồi, đau chết tôi rồi..."
Thành quản đó sợ phiền phức, dự định lái xe bỏ đi, kết quả bác trai đang nằm trước xe chấp pháp không chịu đi, ôm đầu xe yêu cầu bồi thường. Người xung quanh không rõ chân tướng, luôn chỉ trích thành quản, người này không chịu nổi áp lực, cho bác trai một ngàn tệ mới xong chuyện.
Sau khi thành quản đi, bác trai phủi đất đứng lên, rất đắc ý cười nói với Ngô Sở Úy: "Muốn giỡn mặt tôi? Cậu ta vẫn còn non lắm, nhóc con, thấy rõ chưa? Sau này phải học hỏi..."
Từ đó về sau, Ngô Sở Úy không còn mua kẹo của bác trai đó nữa.
Y phát hiện trên thế giới này không có cái gọi là kẻ yếu, mỗi người đều có một bộ pháp quy bảo vệ bản thân, không nên dễ dàng rải lòng thương tiếc của mình.
Hôm nay là cuối tuần, rất nhiều người bên ngoài đến mua đồ ăn, Ngô Sở Úy trừ bán cháo, còn nấu một nồi bắp để bán.
"Cho tôi hai trái và một chén cháo."
"Của anh đây, tổng cộng năm tệ."
Ngô Sở Úy lấy mười tệ bỏ vào túi, lại lấy ra năm tệ thối cho người ta, khi y mở miệng định tiếp tục rao, trên chiếc xe sang trọng không xa đột nhiên có hai bóng người bước xuống, khiến tiếng rao của Ngô Sở Úy nghẹn lại trong họng.
Nhạc Duyệt mặc hàng hiệu, xách túi xách sang trọng, ăn mặc xinh đẹp lấp lánh chói mắt dưới ánh mặt trời. Người đàn ông bên cạnh cô tướng mạo xấu xí, nhưng xem ra là người có tiền. Từ khi chia tay với Ngô Sở Úy, Nhạc Duyệt đã đổi ba người bạn trai, đây là người thứ tư, tên Vương Chấn Long.
Ngô Sở Úy dời mắt đi, định làm ngơ hai kẻ qua đường sáng loáng tiền tài kia.
"Ủa? Ngô Kỳ Khung!" Nhạc Duyệt gọi một tiếng.
Cho dù Ngô Sở Úy có kéo vành mũ rất thấp, thì vẫn bị Nhạc Duyệt nhận ra.
"Hóa ra anh nói đi lập nghiệp chính là đến đây bán cháo bán bắp à?" Nhạc Duyệt hứng thú cầm một trái bắp lên, mắt hoa đào liếc nhìn Ngô Sở Úy, "Một trái bắp có thể kiếm được năm hào (1 hào = 1/10 tệ)? Ạnh cả ngày kiếm được năm mươi tệ không? Ối chà, cũng nhiều thật đấy, tôi thật lòng vui mừng cho anh, anh đúng là rất có tiền đồ!"
Vương Chấn Long ôm eo Nhạc Duyệt, tức giận ghé vào tai cô nói: "Đừng thiếu lịch sự như thế."
Nói xong quay sang nhìn Ngô Sở Úy, ánh mắt khôi hài đảo đảo trên người y.
"Tôi nói này, anh cục gạch, bạn gái của tôi lắm điều, anh đừng đặt trong lòng. Thật ra tôi vẫn luôn cảm thấy rất có lỗi với anh, hai người dù sao cũng ở bên nhau bảy năm, bỏ ra nhiều tình cảm như thế, nghe nói lúc trước Nhạc Duyệt muốn chia tay với anh, anh còn ba lần bốn lượt muốn tự sát? Aii, nghĩ lại tôi liền cảm thấy mình là kẻ ác! Sao tôi có thể giành bạn gái với một tên nghèo như anh chứ? Anh tìm được bạn gái cũng không dễ dàng a! Phải không?"
"Đừng nói thế." Ngô Sở Úy thản nhiên chỉnh lại cổ áo của mình, ngẩng đầu cười nói với Vương Chấn Long: "Nên là tôi có lỗi với anh, anh vì muốn ngủ với cô ấy một đêm, còn phải bỏ tiền mua hàng hiệu trang sức, lúc trước tôi chỉ tốn 15 tệ chiêu đãi đã được phá trinh của cô ấy, nghĩ lại anh đúng là chịu thiệt a?"
Mặt Vương Chấn Long thoắt cái xanh lè.
"Ngô Kỳ Khung, đồ vô liêm sỉ!" Nhạc Duyệt muốn tát lên mặt Ngô Sở Úy.
Ngô Sở Úy chụp tay Nhạc Duyệt, mặt vẫn cười hi hi như cũ.
"Đừng làm bẩn móng gà cao quý của em."
Nhạc Duyệt quả thật không cách nào tin, thanh niên có chí miệng lưỡi sắc bén trước mắt này đã từng là phế vật lót dạ bị cô sai đâu đánh đó sao.
Vương Chấn Long bực mình, vung nắm đấm lên mặt Ngô Sở Úy, kết quả Ngô Sở Úy dùng cái đầu như kim cương của mình tiếp một đấm đó. Vương Chấn Long đau đến mức kêu a a, lại lấy chân đá Ngô Sở Úy, lại bị Ngô Sở Úy nhẹ nhàng tránh được.
Trên xe có hai người đàn ông bước xuống, là vệ sĩ của Vương Chấn Long.
"Đánh tên này cho tôi, phá sạp của nó!"
Cho dù đầu của Ngô Sở Úy có cứng thế nào, cũng không thể chống lại quyền cước của hai vệ sĩ chuyên nghiệp, y không phản kháng cũng không xin tha, chỉ đơn giản bảo vệ chỗ yếu hại của mình. Hai ánh mắt đen lấp lánh b*n r* từ khe hở, bay thẳng lên mặt Vương Chấn Long, phác họa lại ngũ quan của hắn vào đầu.
Cuối cùng, Vương Chấn Long dùng chân dẫm lên cổ Ngô Sở Úy, âm u nói: "Nghèo vãi, cả đời mày cũng chỉ có thể dùng tư thế này để sống, đừng mơ tưởng lật người, về quê lấy một chiếc giày rách mà sống đi, ha ha ha..."
Nghịch Tập
Tác giả: Sài Kê Đản
288 chương | 156 lượt xem
Bình Luận (0)
Đăng nhập để tham gia bình luận cùng các đạo hữu!
Đăng NhậpChưa có bình luận nào. Hãy là người đầu tiên!
Danh sách chương
Chương 1: Chương
Chương 2: Chương
Chương 3: Bác sĩ trong phòng khám
Chương 4: Chương
Chương 5: Chương
Chương 6: Tìm mẹ mượn tiền
Chương 7: Biết ngay cái đầu nhà cậu sẽ trở lại!
Chương 8: Không còn dây chuyền
Chương 9: Chương
Chương 10: Chương
Chương 11: Xin nhận của đồ đệ một lạy!
Chương 12: Chương
Chương 13: Chương
Chương 14: Chương
Chương 15: Cậu còn đón đi được sao?
Chương 16: Chương
Chương 17: Chương
Chương 18: Cháo đây, một tệ một ly!
Chương 19: Chương
Chương 20: Chương
Chương 21: Chương
Chương 22: Nhanh như vậy đã gặp báo ứng rồi
Chương 23: Chương
Chương 24: Chương
Chương 25: Chương
Chương 26: Đổi nghề
Chương 27: Chương
Chương 28: Quần lót màu hồng
Chương 29: Chương
Chương 30: Chương
Chương 31: Thù này không báo thì không phải quân tử!
Chương 32: Chương
Chương 33: Dẫn rắn khỏi hang
Chương 34: Chương
Chương 35: Chương
Chương 36: Mông cậu thật lớn!
Chương 37: Chương
Chương 38: Tìm cơ hội diệt cái thứ đó!
Chương 39: Chương
Chương 40: Sát muối lên vết thương
Chương 41: Chương
Chương 42: Bị lừa là anh!
Chương 43: Chương
Chương 44: Chương
Chương 45: Cậu xác định đây là rắn hổ mang?
Chương 46: Chương
Chương 47: Hôm nay bầu trời thật xanh!
Chương 48: Chương
Chương 49: Dốc lòng tu luyện
Chương 50: Chương
Chương 51: Có chút luyến tiếc
Chương 52: Chương
Chương 53: Chương
Chương 54: Ăn phân trưởng thành
Chương 55: Chương
Chương 56: Chương
Chương 57: Hồ ly tinh
Chương 58: Chương
Chương 59: Chương
Chương 60: Bắt chim sẻ
Chương 61: Chương
Chương 62: Chương
Chương 63: Vô lại
Chương 64: Chương
Chương 65: Chương
Chương 66: Chương
Chương 67: Đừng để tôi thất vọng
Chương 68: Chương
Chương 69: Chương
Chương 70: Chương
Chương 71: Sao lại cảm thấy mình giống kẻ bán d*m!
Chương 72: Chương
Chương 73: Chương
Chương 74: Ai vô sỉ như thế?
Chương 75: Chương
Chương 76: Chương
Chương 77: Giày vò đòi mạng
Chương 78: Chương
Chương 79: Chương
Chương 80: Chương
Chương 81: Chương
Chương 82: Cái này gọi là thoải mái!
Chương 83: Chương
Chương 84: Chương
Chương 85: Trút được cơn giận
Chương 86: Chương
Chương 87: Đã lâu mới ngủ chung giường
Chương 88: Chương
Chương 89: Chương
Chương 90: Trời sinh một đôi
Chương 91: Chương
Chương 92: Xem phim vip
Chương 93: Chương
Chương 94: Cảnh báo vô thanh
Chương 95: Chương
Chương 96: Hoàn thành nhiệm vụ viên mãn
Chương 97: Chương
Chương 98: Chương
Chương 99: Chết không chỗ chôn thây
Chương 100: Chương
Chương 101: Chương
Chương 102: Diệt cỏ tận gốc
Chương 103: Chương
Chương 104: Chương
Chương 105: Chương
Chương 106: Nhổ củ cải
Chương 107: Cậu chính là nhóc tệ hại của tôi
Chương 108: Thông điệp cuối cùng
Chương 109: Liên tiếp xuất chiêu
Chương 110: Quý ông lợi hại
Chương 111: Thông suốt
Chương 112: Tiếp tay làm việc xấu
Chương 113: Tôi chê anh bẩn
Chương 114: Núi lửa Trì bùng nổ
Chương 115: Thong dong mà đến
Chương 116: Sau phút sung sướng
Chương 117: Làm gì sớm muộn cũng nhận quả báo
Chương 118: Ôm sai người rồi
Chương 119: Sao tôi lại xui xẻo như thế?
Chương 120: Che giấu huyền cơ
Chương 121: Trừ bỏ tâm bệnh
Chương 122: Bài phiến tình
Chương 123: Khơi chuyện
Chương 124: Cuộc sống tính toán tỉ mỉ
Chương 125: Thiết công kê nam châm
Chương 126: Tối hôm nay có nhiệm vụ quan trọng
Chương 127: Hàng thật giá thật
Chương 128: Đột ngột lên giọng
Chương 129: Cậu không có quyền phát ngôn
Chương 130: Còn nói không phải đến để khoe khoang?
Chương 131: Cảm giác an toàn
Chương 132: Ngô mắt to
Chương 133: Đồng hồ tình nhân
Chương 134: Thật không yên tâm được chút nào
Chương 135: Đây không phải là đòi mạng tôi sao?
Chương 136: Vậy cậu cứ đợi đó!
Chương 137: Thi hành trừng phạt nho nhỏ
Chương 138: Gia súc
Chương 139: Vực tinh thần lên nào!
Chương 140: Ném đá dò đường
Chương 141: Bây giờ đi thôi!
Chương 142: Đá tới đá lui
Chương 143: Gã đến chỗ tôi chính là một người chết
Chương 144: Quả nhiên biết hưởng thụ cuộc sống hơn tôi
Chương 145: Ông và cháu
Chương 146: Thổ lộ thật lòng
Chương 147: Lột bỏ từng tầng
Chương 148: Băng hỏa lưỡng trọng thiên
Chương 149: Chỉ mới giờ này thôi sao?
Chương 150: Dám giành đồ của tôi? Trị cô không thương lượng!
Chương 151: Làm ra vẻ
Chương 152: Tôi là dây thừng em là ngựa
Chương 153: Trận chiến tuyệt đẹp
Chương 154: Đạo cao một thước ma cao một trượng
Chương 155: Tự ăn "ác" quả
Chương 156: Chàng rắn
Chương 157: Thản nhiên một cách bất ngờ
Chương 158: Ba người chạm mặt
Chương 159: Thăm viếng "tiền bối"
Chương 160: Kẻ phụ tình
Chương 161: Thật ra người cũng có độc
Chương 162: Một đêm hỗn loạn
Chương 163: Đây là muốn tạo phản sao?
Chương 164: Một cái tét
Chương 165: Khói súng cuồn cuộn
Chương 166: Biến hóa
Chương 167: Phân tích tỉ mỉ
Chương 168: Chỉ hận gặp nhau quá muộn
Chương 169: Một trái táo dẫn phát
Chương 170: Sĩ khả sát bất khả nhục
Chương 171: Nguy cơ ẩn náu
Chương 172: Tiểu hộ vệ trung thành ở cửa hậu
Chương 173: Em tôi bị em anh lừa đi rồi
Chương 174: Ám toán kiểu khác
Chương 175: Tương kế tựu kế
Chương 176: Về nhà thăm mẹ
Chương 177: Nhân viên chuyển phát bi thúc
Chương 178: Hòa giải
Chương 179: Một câu nói còn thiếu
Chương 180: Ám hiệu
Chương 181: Cầu đại thần ân sủng
Chương 182: Gió nổi mây vần
Chương 183: Bụi bặm lắng đọng
Chương 184: Hiện tại bù cho cậu
Chương 185: Một cây kẹo đường
Chương 186: Ăn mì ăn ra cảm ngộ
Chương 187: Có gian tình
Chương 188: Kì đà cản mũi
Chương 189: Con sẽ không lấy vợ
Chương 190: Cuối cùng đã hòa giải
Chương 191: Không dỗ thì có thể làm gì?
Chương 192: Lướt sóng
Chương 193: Ngược một trận
Chương 194: Kém thông minh
Chương 195: Ngộ ra một đạo lý
Chương 196: Mười tệ tiêu vặt
Chương 197: EQ cao
Chương 198: Khoan gỗ lấy lửa
Chương 199: Cái thế vô song
Chương 200: Đại Bảo xuất kỳ chiêu
Chương 201: Chương
Chương 202: Chương
Chương 203: Chương
Chương 204: Chương
Chương 205: Chương
Chương 206: Chương
Chương 207: Chương
Chương 208: Chương
Chương 209: Chương
Chương 210: Chương
Chương 211: Chương
Chương 212: Chương
Chương 213: Chương
Chương 214: Chương
Chương 215: Chương
Chương 216: Chương
Chương 217: Chương
Chương 218: Chương
Chương 219: Chương
Chương 220: Chương
Chương 221: Chương
Chương 222: Chương
Chương 223: Chương
Chương 224: Chương
Chương 225: Chương
Chương 226: Chương
Chương 227: Chương
Chương 228: Chương
Chương 229: Chương
Chương 230: Chương
Chương 231: Chương
Chương 232: Chương
Chương 233: Chương
Chương 234: Chương
Chương 235: Chương
Chương 236: Chương
Chương 237: Chương
Chương 238: Chương
Chương 239: Chương
Chương 240: Chương
Chương 241: Chương
Chương 242: Chương
Chương 243: Chương
Chương 244: Chương
Chương 245: Chương
Chương 246: Chương
Chương 247: Chương
Chương 248: Chương
Chương 249: Chương
Chương 250: Chương
Chương 251: Chương
Chương 252: Chương
Chương 253: Chương
Chương 254: Chương
Chương 255: Chương
Chương 256: Chương
Chương 257: Chương
Chương 258: Chương
Chương 259: Chương
Chương 260: Chương
Chương 261: Chương
Chương 262: Chương
Chương 263: Chương
Chương 264: Chương
Chương 265: Chương
Chương 266: Chương
Chương 267: Chương
Chương 268: Chương
Chương 269: Chương
Chương 270: Chương
Chương 271: Chương
Chương 272: Chương
Chương 273: Chương
Chương 274: Chương
Chương 275: Chương
Chương 276: Chương
Chương 277: Chương
Chương 278: Chương
Chương 279: Chương
Chương 280: Chương
Chương 281: Chương
Chương 282: Chương
Chương 283: Chương
Chương 284: Chương
Chương 285: Chương
Chương 286: Chương
Chương 287: Chương
Chương 288: Chương
Không tìm thấy chương nào phù hợp