Banner

THÔNG TIN TRUYỆN

Phò Mã Khó Làm - Mộ Dung Khanh Mặc
Hoàn Thành

Phò Mã Khó Làm - Mộ Dung Khanh Mặc

Tác giả: Mộ Dung Khanh Mặc Thể loại: Ngôn Tình, Cổ Đại, Sủng Nguồn: Sưu tầm
(0.0/5 từ 0 đánh giá)
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Hoan hỉ oan gia , Cung đình hầu tước , Duyên trời tác hợp , 1v1 , Thị giác nữ chủTóm tắt:Vĩnh An công chúa Vân Nhược Dư gặp tin dữ từ hôn, ra ngoài giải sầu vô ý lăn xuống núi khiến đầu bị thương, sau khi tỉnh lại tính tình đại biến, kiên định cho rằng những thoại bản đã từng xem qua mới là nhân sinh thật sự của nàng.Từ đây công chúa vô lo vô sầu trở thành nông phụ, canh ba ngủ, canh năm dậy: “Phu quân, chàng muốn noi theo cổ nhân treo đầu trên trần nhà, gian khổ học tập, kim bảng đề danh Trạng Nguyên hay không.”Đại tướng quân Tề Loan mười mấy tuổi tòng quân không thích đọc sách :……Võ Trạng Nguyên được không?Chờ Tề Loan vất vả thích ứng được thân phận nông phụ và tú tài trong lòng Vân Nhược Dư, nàng lại nháo ra chuyện xấu, lăng la tơ lụa son phấn thoa chất thành núi trên bàn trước mặt nàng, thiếu hứng thú nói: “Suốt ngày mua mấy thứ này, cuộc sống này quá nhàm chán.”Tề Loan mới vừa lãnh bổng lộc đến một bầu rượu cũng không dám mua:……Còn nông phụ cùng tú tài nghèo thì sao?Tề Loan vẫn luôn không rõ, Vân Nhược Dư thân phận tôn quý, dù cho ký ức có hỗn loạn đi nữa cũng không thể cho rằng mình là thương phụ hay nông phụ gì đó chứ? Một lần ngẫu nhiên mới biết được là do thoại bản tiểu công chúa từng xem qua.Tề Loan lấy độc trị độc, mua rất nhiều thoại bản viết về công chúa cho Vân Nhược Dư đọc, hy vọng nàng có thể thông qua đó nhớ tới thân phận thật sự của mình. Để cho hắn từ một tướng quân đi sắm vai thương nhân, thật sự làm khó người mà.Kết quả thoại bản đưa tới, ngày hôm sau Tề Loan hạ triều trở về nhà liền bị Vân Nhược Dư nói một câu ghét bỏ: “Hôm nay sao lại đổi xiêm y khó coi như vậy? Thủ phụ đại nhân chẳng lẽ cảm thấy bổn cung ủy khuất ngươi?”Tề Loan hung ác trừng mắt nhìn Vân Nhược Dư, nghiến răng nghiến lợi nói: “Đây là quan phục nhất phẩm võ tướng của lão tử!”Ai ngờ Vân Nhược Dư nửa điểm không loạn, đợi đến lúc nghe thấy hai chữ võ tướng, thần sắc giữa lông mày càng thêm khó coi: “Bổn cung ghét nhất là võ tướng, giống như phò mà đoản mệnh kia của ta thật làm người chán ghét.”Trong lòng Tề Loan ấp ủ lời an ủi chưa kịp nói ra, cằm đã bị tay ngọc của công chúa điện hạ nâng lên: “Bổn cung vẫn thích thủ phụ đại nhân chi lan ngọc thụ khiến người yêu thích như vậy.” (Chi lan ngọc thụ: “Tạ An” 謝安 đời Tấn, có con em tài giỏi, thường nói “tử đệ như chi lan ngọc thụ” 子弟如芝蘭玉樹. Chỉ con em ưu tú.)Tề Loan một bên chật vật chạy trốn, một bên nhìn 《hai ba chuyện quả phụ trưởng công chúa và thủ phụ đương triều không thể không nói》 rơi vào trầm tư, chẳng lẽ còn muốn hắn đi mượn một bộ quan phục thủ phụ hay sao?Dù cho có ném hết mặt mũi hắn xuống, đối phương cũng phải cho mượn mới được.Còn phải nghĩ ra lý do thích hợp để đối phó, cũng không thể nói cho đối phương biết hắn muốn bỏ võ theo văn đúng không?……Vân Nhược Dư đã sớm khôi phục ký ức, thường xuyên ôm phu quân nhà mình mắng vị hôn phu trước đây, tự mình mắng còn chưa đủ, còn muốn kéo Tề Loan làm theo, vì để trấn an thê tử, Tề Loan chỉ có thể thông đồng làm bậy, tự mình mắng mình. Chỉ là cuộc sống này trôi qua từng ngày, trong lòng Tề Loan càng thêm run sợ.Năm lần bảy lượt muốn thay bản thân nói vài lời hay, cầu Vân Nhược Dư tha thứ: Công chúa, kỳ thật đại tướng quân hắn……Vân Nhược Dư nghi hoặc: Cái gì?Tề Loan: Hắn kỳ thật… Là…Vân Nhược Dư kinh ngạc: Sao?Tề Loan hoàn toàn từ bỏ: Phu nhân nói không sai, Tề Loan không phải người tốt.Vân Nhược Dư cuối cùng cũng yên lòng, còn tưởng rằng nàng khôi phục ký ức, đầu óc phu quân lại hư rồi.Tề Loan nhìn túi tiền thêu một bên của Vân Nhược Dư , bất chấp tất cả suy nghĩ ít nhất là mình còn có thể sống thêm mấy ngày.……Tiểu kịch trường:Đại Thần quốc dính phải thiên tai trăm năm, tiểu quốc xung quanh ngo ngoe rục rịch, Tề Loan nhận nhiệm vụ lúc lâm nguy mặc giáp ra trận. Vân Nhược Dư rốt cuộc cũng biết được, phu quân nàng yêu thương lại là vị hôn phu tiền nhiệm vứt bỏ nàng.Không chỉ lừa nàng, bây giờ còn muốn bỏ nàng lại một lần nữa.Vân Nhược Dư nhìn binh lính tới truyền tin lạnh lùng mở miệng: Ngươi đi nói cho Tề Loan biết, nếu hắn chết, bổn cung liền mang theo hài tử của hắn đi tái giá, trong kinh thành thanh niên tài tuấn như hắn nhiều như lông trâu, bổn cung không lo.Tin tức truyền khắp toàn bộ kinh thành, những thanh niên tài tuấn từng tiếp xúc với Tề Loan hoảng sợ vạn phần, trong đó lấy nhi tử Ân Hoán nhà Lễ Bộ thượng thư ra đầu tiên, nhớ tới ánh mắt hung hãn tàn nhẫn của Tề Loan, run rẩy không rõ lý do, u sầu đầy mặt hỏi phụ thân, có nên ngoài tránh nạn hay không.Tháo hán tướng quân X kiều mềm công chúaMột câu tóm tắt: Phu quân bồi ta làm diễn viên.Lập ý: tình yêu thẳng thắn thành khẩn gặp nhau, mới có thể lâu dài

Danh Sách Chương

Tổng số: 91 chương
Chương 1: Công chúa mất trí nhớ Chương 2: Tướng quân tu dưỡng Chương 3: Tâm tư tiểu cô nương Chương 4: Rơi vào cảnh đẹp Chương 5: Ôn nhu lơ đãng Chương 6: Thông minh như nàng Chương 7: Chấp niệm của tiểu công chúa Chương 8: Trong lòng hắn luyến tiếc Chương 9: Hắn cần một bậc thang Chương 10: Ta phải làm nương tử của Tiến sĩ Chương 11: Thượng có chính sách hạ có đối sách Chương 12: Kim ốc tàng kiều Chương 13: Đau lòng nương tử Chương 14: Tên của hắn Chương 15: Bồi nàng Chương 16: Khẩu thị tâm phi Chương 17: Phu quân không dễ làm Chương 18: Đối phó như thế nào Chương 19: Ngũ công chúa làm túi tiền Chương 20: Nhìn một cái xem có thích hay không Chương 21: Phố xá Kim Lăng thành Chương 22: Sự việc bại lộ Chương 23: Trực diện nguy cơ Chương 24: Xử án Chương 25: Tự mình tu dưỡng Chương 26: Nhà tù xa hoa nhất Chương 27: Không cần xem thường nữ nhân Chương 28: Lời đồn đại nổi lên bốn phía Chương 29: Hưng sư vấn tội Chương 30: Phụng chỉ đọc sách Chương 31: Bà bà tìm tới cửa Chương 32: Nguyễn thị kinh ngạc Chương 33: Chân tướng lúc trước Chương 34: Càng bôi càng đen Chương 35: Thư viện phong ba Chương 36: Tâm tư nương tử rất khó đoán Chương 37: Thư sinh phẫn nộ Chương 38: Thư viện được nghỉ Chương 39: Tranh chấp không thôi Chương 40: Tránh mưa Chương 41: Vượt qua nhận thức Chương 42: Tránh cũng không thể tránh Chương 43: Ta ở đây bồi nàng Chương 44: Vô tình gặp được Chương 45: Mua cá Chương 46: Tâm tư khác nhau Chương 47: Vạn phần gian nan Chương 48: Ngủ cùng một phòng Chương 49: Ba nam nhân một đài diễn Chương 50: Cưỡi ngựa dạo phố

Nhận Xét (0)

0.0
0 nhận xét
5 sao
0%
4 sao
0%
3 sao
0%
2 sao
0%
1 sao
0%

Chưa có nhận xét nào.

Bàn Luận (0)

Vui lòng đăng nhập để tham gia bàn luận.

Chưa có bàn luận nào.

Mộ Dung Khanh Mặc

Mộ Dung Khanh Mặc

Tác giả

0 bộ truyện

0 chữ

Truyện Liên Quan

Vụng Trộm Không Thể Giấu
Vụng Trộm Không Thể Giấu

Trúc Dĩ

46 chương

Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban
Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban

Lưu Ly Tuyết Tuyết

94 chương

Người Tình Trí Mạng
Người Tình Trí Mạng

Ân Tầm

169 chương

Truyện Mới Cập Nhật

Ánh Trăng Nhặt Lấy Sao Trời
Ánh Trăng Nhặt Lấy Sao Trời

Đào Liễu Lý Tử

111 chương

Đế Nghiệp Như Họa
Đế Nghiệp Như Họa

Mộ Dung Yên Nhi

10 chương

Lượng Thân Định Chế
Lượng Thân Định Chế

Lục Thiên Dã Hạc

95 chương

Trầm Mặc - Cam Vỏ Latte
Trầm Mặc - Cam Vỏ Latte

Cam Vỏ Latte

70 chương